BalkansTT 2017, Điều đó thật tuyệt!!
Các BalkansTT 2017, Điều đó thật tuyệt (scusate il tecnicismo)!!
Dopo l’edizione “zero” dell’anno scorso, nơi cố gắng để vẽ một con đường duy nhất chúng tôi đã đặt một ít’ trong đau khổ ít nhất off-the-điều khiển, trong khi các giản dị hơn đã được để lại một chút’ Muốn Dirt, Đối với các 2017 chúng tôi ngay lập kế hoạch một ấn bản “đôi số không” với hai đề xuất: Một “Mềm” thực sự phù hợp với tất cả mọi người, với một 25% Về Tắt cấp và với một vài bước một chút’ khó khăn hơn, và một “Cứng” một cách rõ ràng để giải quyết, với kinh nghiệm đúng và trên tất cả một mong muốn lớn để lái xe phải đối mặt với một 40% Của Tắt mọi mức độ khó khăn.
Và như vậy trong vài ngày qua, trong những tuần lễ từ cuối tháng 6 đến đầu tháng 7, Các tuyến đường mềm đã bị một nhóm của một chục người tham gia, Cưỡi xe đạp khác nhau – dalle agili mono alle classiche bicilindriche con trittico di borse-, mentre la sperimentazione del percorso hard è stata cautamente riservata ad una piccola avanguardia di arditi. Soprattutto per quest’ultimo, va tenuto nella giusta considerazione lo sviluppo settimanale del viaggio, che richiede ai partecipanti una discreta preparazione fisica, per reggere alle sollecitazioni della guida in piedi diverse ore al giorno per più giorni consecutivi.
Risultato finale una esperienza di straordinaria intensità, che risulta quasi incredibile vivere in una destinazione a poche decine di chilometri in linea d’aria dal nostro quotidiano domicilio. Nella classifica delle emozioni, a farla da padrona è senza dubbio quella di guida, senza soste da mattina a sera sempre attraverso paesaggi di fulminante, selvaggia, solitaria bellezza. E poi la suggestione dell’eredità storica che impregna ogni zolla di queste terre, confine sempre mutevole fra Est e Ovest, Nord e Sud, millenario punto di incontro e di scontro delle principali culture dell’area europea e medio-orientale: e così in un sol giorno si passa dalla familiare simbologia cattolica alle cupole a forma di cipolla dei campanili ortodossi fino ai slanciati minareti. Sulle pareti di alcune case, nell’atmosfera cupa e nervosa di certi confini, si incontrano ancora oggi le cicatrici delle terribile guerra civile che ha sconvolto la Ex-Jugoslavia nell’ultimo decennio dello scorso millennio, e da cui sono nati la gran parte dei giovani paesi che attraversiamo: Slovenia, Croatia, Bosna và Hercegovina, Montenegro, Kosovo, aggiungete Italia a un capo e Albania all’altro, ed ecco infilati da Trieste a Tirana 7 Trong 7 Ngày!
Gli sterratoni a picco su un scintillante Mediterraneo, gli infiniti promontori dell’interno, i tornanti che risalgono a precipizio l’anfiteatro delle Gole di Cattaro, i canyon mozzafiato del Tara, le montagne accecanti del Durmitor e della Valbona, estremità geologica orientale delle nostre Dolomiti, e poi città di leggendario incanto come Mostar, Sarajevo, Dubrovnik – a malapena riesco a custodirne in testa il ricordo, che quasi ho paura a togliermi il casco che non volino via, non mi ci provo neppure a mettere tutto nero su bianco nello spazio di un post, spero piuttosto che un riflesso di tanta bellezza e gioia lo ritroviate nelle espressioni rubate ai miei compagni di viaggio – un viaggio che sto già contando i giorni che mancano alla prossima partenza nell’estate del 2018, e che spero di condividere con tanti di voi!